“Thiên hồn” đã được thêm vào danh sách yêu thích.

Thiên hồn

Tác giả:
Sách nói Thiên hồn không đơn giản là một cuốn tiểu thuyết nghe xong rồi gấp đi bỏ đấy, mà nó như một giấc mộng chân thực, xoáy sâu vào tâm can bạn với mọi nỗi sợ và tham vọng. Nếu bạn là tín đồ của dòng sách trinh thám kinh dị thì Thiên hồn có lẽ sẽ sớm trở thành chân ái của bạn thôi! Còn nếu bạn chưa từng thử qua thể loại này thì cũng đừng lưỡng lự, vì dù kinh dị và ám ảnh nhưng Thiên hồn vẫn là một giấc mộng đáng thử trong đời

Thiên hồn là cuốn sách được viết ra bởi tác giả của hai cuốn sách nổi tiếng cũng từng gây bão cộng đồng đọc sách Việt Nam một thời: Thiên tài bên trái, kẻ điên bên phải (2019) và Sổ tay nhà thôi miên (2020).

Sách nói Thiên hồn được kể dưới lời của một con người bình thường với một cái tên bình thường, sống một cuộc đời bình thường. Cuộc sống của anh như mặt biển phẳng lặng không chút gợn sóng và những tưởng nhịp điệu đều đặn ấy cứ kéo dài mãi. Cho tới một ngày, anh nhận được cú điện thoại chập chờn từ cô bạn gái gọi anh tới tiếp tế cô trên một hòn đảo còn chẳng có tên trên bản đồ. Từ đây, anh vô tình rơi vào một cuộc tàn sát để tìm ra một cuốn sách mang tên “Sách Khải Huyền Hắc Ám” với khả năng giúp chủ nhân của nó nắm giữ vận mệnh của chính mình. 

Tôi tên là Chu Khởi Dương.

Tôi chỉ định đến đón bạn gái về nhà. Vậy mà suýt chút nữa mất mạng trên hoang đảo còn chẳng có tên trên bản đồ. 

Mưa xối xả táp vào mặt tôi, làm mờ tầm nhìn. Trăng thương huyền nhưng chẳng thấy vầng sáng, dù cách tôi rất gần. 

Đột nhiên, một tia chớp xé toạc màn đêm. Tôi nhìn thấy vô số xác sống lang thang bên cạnh mình.

Tôi liều mạng trốn, tôi tuyệt vọng chạy. Chỉ vì một câu nói “có thể nắm giữ vận mệnh của mình” mà quyết định mạo hiểm. 

Rốt cuộc là tôi bị điên, hay thế giới này vốn đã chẳng bình thường?

Thiên hồn

Lần đầu tiên nghe sách nói Thiên hồn, các bạn sẽ nghĩ tới gì?

Theo tiếng Hán thì “thiên” là trời, là Chúa; “hồn” ám chỉ linh hồn, sinh mệnh - phần vô hình tồn tại bên trong và điều khiển thứ vật chất hữu hình mang tên thể xác. Nói một cách nôm na thì “thiên hồn” sẽ là linh hồn cho Chúa trời ban tặng. Quả vậy, người ta vẫn thường bảo con người sinh ra nhưng Chúa trời mới là người quyết định tính cách và con người của chúng ta mà. Thế nhưng với Thiên hồn thì khác, chỉ sinh mệnh thôi chưa đủ. Chúa trời thổi hồn cho con người nhưng vòng xoay của thế giới gắn kết con người với nhau và tạo ra thứ được gọi là “sinh mệnh”. Sinh mệnh ấy là việc anh này giàu còn chị kia thì nghèo, cô nọ nổi tiếng còn chú kia vô danh tiểu tốt. Nghiễm nhiên, con người hiếm khi biết hài lòng với bản thân và luôn muốn nhiều hơn nữa, muốn một cuộc sống thuận buồm xuôi gió. Bởi vậy mới sinh ra thứ khao khát gọi là “nắm giữ vận mệnh”, để luôn là người thắng trong mọi cuộc chơi, có trong tay tiền tài danh vọng như ý muốn, hay nôm na thì “không cần làm mà vẫn có ăn”.

Thiên hồn được lấy bối cảnh tại Trung Quốc năm 2008. Xin nói trước, bạn đừng trông mong một áng văn lãng mạn thường thấy ở văn học Pháp hay những chàng trai/cô gái trẻ khao khát tự do, cá tính đặc biệt ở phương trời châu Âu. Vì trước hết, văn phong của cuốn sách không phải là lời lẽ hiện đại, mặc dù các nhân vật đều đã sống ở thời hiện đại rồi, mà sẽ là lối nói chuyện khách sáo và cả nể, ngôn từ đậm màu sắc Trung Quốc. 

Mệnh do trời định, vận do ta sinh 

Nếu một ngày có người tới cạnh bạn và nói, trên đời này tồn tại cuốn sách “thần kỳ” có thể giúp bạn nắm giữ vận mệnh trong tay, liệu bạn có tin không? 

Nghe quả thực hoang đường!

Nhưng gượm đã, hãy nghe về công dụng của nó mà xem, dù hoang đường nhưng nếu thế giới tồn tại tứ huyền diệu thực sự, có thể bạn cũng muốn sở hữu sách nói này. Đó là một cuộc sống thuận buồm xuôi gió, khả năng điều khiển vận mệnh sẽ giúp bạn luôn thắng trong mọi cuộc chơi, tiền bạc sẽ tự động nằm yên trong túi bạn mà không cần phải nhọc công bán sức mình, danh vọng - nếu bạn muốn - cũng chỉ cần một nốt nhạc là sẽ tới,... Thậm chí, gió mưa là chuyện của trời nhưng với chủ nhân của sách nói Thiên Hồn, “chuyện của trời” ấy vẫn nằm trong tầm kiểm soát. 

Ngay từ những trang đầu, mình đã “va” phải một bầu không khí ma mị và hết chương đầu tiên, mình đã tò mò tới mức muốn ngấu nghiến quyển sách này ngay lập tức. Dẫu biết sách nói này là hoang đường và ảo diệu thật đấy, nhưng cách kể chuyện “thoắt ẩn thoắt hiện” của Cao Minh thật biết kích thích độc giả. Sẽ chẳng ai nói cho bạn biết cuốn sách này “tài giỏi” tới mức nào, những gì bạn có chỉ là mớ thông tin vụn vặt không được kiểm chứng rải rác khắp các chương của cuốn sách, từ những nguồn tin khác nhau, và thậm chí, có những thông tin có thể sai lệch và mâu thuẫn hoàn toàn. Thiên hồn như bức tranh có cả nghìn mảnh ghép vậy, để đi tới những mảnh ghép cuối cùng, bạn phải bắt đầu từ những mảnh ghép nhỏ nhất. Chỉ một sai sót hoặc nhầm lẫn nhỏ thôi cũng có thể khiến bạn phải đi lại cả chặng đường dài.

Từ hoang đảo thành cuộc thảm sát hoang tàn

Ban đầu, ngoài một cuộc hội ngộ vô tình giữa những con người tại một hòn đảo hoang với một vài khó khăn trong quá trình di chuyển và lương thực ra thì có vẻ mọi thứ vẫn hết sức “nhẹ nhàng”. Một vài cuộc xã giao thông thường, 11 con người cùng ngồi bên đống lửa, không trò chuyện nhưng cũng chẳng có giao tranh, thù hằn. Thế nhưng mọi thứ hoàn toàn thay đổi khi màn đêm buông xuống. 

Vốn dĩ, chuyến đi của mười một con người lần này chẳng khác nào một cuộc thảm sát trá hình cả. Họ cùng kiếm tìm một mục tiêu vô định và mục tiêu ấy chỉ có thể được sở hữu bởi một người duy nhất, dĩ nhiên sau cùng cũng sẽ có giao tranh. Nhưng đỉnh điểm của mọi sự và cũng là mồi lửa của cuộc thảm sát này bắt đầu kể từ khi xuất hiện cái chết. Nó nảy sinh những nghi ngờ, những ánh mắt dò xét, những lời buộc tội với mỗi người một lý lẽ riêng. Sau mỗi đêm lại có thêm một người mất mạng. Dần dà, hoài nghi và căng thẳng kéo họ vào một cuộc tàn sát điên cuồng, không từ thủ đoạn kể cả lừa dối và lợi dụng lẫn nhau. Đơn giản là vì nếu bạn không hành động, bạn mặc định sẽ trở thành nạn nhân. Dĩ nhiên chẳng ai muốn bỏ mạng tại một hoang đảo vô danh cả. Vả lại, “tung tích” của Sách Khải Huyền Hắc Ám cũng dần được hé lộ và niềm tin vào sự tồn tại của nó càng được củng cố.

Nếu như một vài trang đầu của sách nói thanh bình và điềm tĩnh như khúc dạo đầu của một bản ballad, càng về sau, người nghệ sĩ lại càng dồn dập và mãnh liệt hơn. Khi ấy, Thiên hồn không đơn giản chỉ là một tiểu thuyết giả tưởng nữa. Nó là sự hòa quyện của dòng sách trinh thám giật gân và thể loại kinh dị huyền bí. 

Sẽ có những đoạn bạn phải thét lên khi tưởng tượng ra cảnh chém giết điên cuồng, có những lúc bạn tưởng như con tim nhảy ra khỏi lồng ngực khi những kẻ rượt đuổi gần như chạm tới “con mồi”. Ở Thiên hồn có dao găm, có chiếc nỏ giương sẵn cung tên chỉ trực chờ được bắn và có cả những bàn tay nhuốm máu. Nhưng mọi thứ chưa dừng lại tại đó vì chỉ cần một tia chớp xé toạc màn đêm thôi, xung quanh bạn còn xuất hiện cả xác sống, đám xác sống gần như thối rữa với con mắt như hố sâu trống rỗng. 

Người chết chẳng hề đáng sợ, người sống mới đáng sợ

Có lẽ Cao Minh muốn chiều lòng tác giả vì dường như nhân vật đã trải qua đủ khổ ải rồi, ông chỉ dừng lại với những chiếc xác sống vô hồn và cũng không tấn công hay ăn thịt người khác. Vì thế, người chết thực sự không đáng sợ. Thay vào đó, những kẻ với con ngươi đen láy kia, những người còn sống rượt đuổi khắp hoang đảo mới thực sự đáng sợ. 

Bước vào cuộc thảm sát, mỗi người dường như trở thành những con QUỶ thực thụ. Khi bí mật về sách nói Khải Huyền Hắc Ám được tiết lộ, đứng trước lòng tham về hư vinh, vật chất và cả cơ hội được sở hữu sức mạnh tối cao, lúc đó bản chất đen tối nhất của con người mới thực sự xuất hiện. Hóa ra, ai cũng đều có những tham vọng và góc khuất riêng. Để rồi khi nghe tới cuốn sách có thể thay đổi vận mệnh của bản thân, họ chấp mê bất ngộ mà lao vào cuộc truy tìm ráo riết. Người thì ôm hy vọng làm lại cuộc đời, người thì khát khao sửa đổi sai lầm quá khứ, người thì vì lòng tham mà bất chấp tất cả. 

Sau cùng, họ chẳng khác nào đang tái hiện một xã hội thu nhỏ với đủ tầng lớp người từ già đến trẻ, từ “kẻ làm nền” hay “bị Chúa bỏ rơi, lãng quên” cho tới người tài đức trọng vọng. Sâu thẳm trong mỗi con người ấy đều tồn tại một con quỷ “chưa thức giấc”. Chỉ khi bị đặt vào tình thế hiểm nghèo thì chúng mới thức tỉnh và bắt đầu kiểm soát phần “người” của vật chủ. 

Thậm chí, đến cả tác giả Cao Minh cũng là một con người “nguy hiểm” vì những cú plot twist mà mình tin rằng ngoài tác giả ra, không ai có thể đoán được sự thật. Kẻ tưởng như hèn nhát và vô hại nhất lại là kẻ có dã tâm lớn nhất, đáng ghê tởm nhất. Kẻ mà ai cũng xa lánh và hoài nghi, sau cùng lại là người có trái tim lương thiện nhất. Kẻ vô danh tiểu tốt những tưởng sinh ra chỉ để “làm nền” lại chẳng hề tầm thường như ta nghĩ.

Nhưng tất cả cuối cùng cũng đều không thoát khỏi chữ VẬN MỆNH.

Thay lời kết

Mình chỉ mất 3 ngày để ngấu nghiến hết hơn 300 trang sách của Thiên hồn nhưng phải đến gấp đôi thời gian ấy vẫn chưa loại bỏ được dư vị của sách nói. Sách nói Thiên hồn không đơn giản là một cuốn tiểu thuyết nghe xong rồi gấp đi bỏ đấy, mà nó như một giấc mộng chân thực, xoáy sâu vào tâm can bạn với mọi nỗi sợ và tham vọng. Nếu bạn là tín đồ của dòng sách trinh thám kinh dị thì Thiên hồn có lẽ sẽ sớm trở thành chân ái của bạn thôi! Còn nếu bạn chưa từng thử qua thể loại này thì cũng đừng lưỡng lự, vì dù kinh dị và ám ảnh nhưng Thiên hồn vẫn là một giấc mộng đáng thử trong đời!

0 review for Thiên hồn

Thêm một bài đánh giá

1 2 3 4 5